Về SOUL,

Những ngày cuối năm 2020 mình xem được bộ phim mới nhất của Pixar, mang tên SOUL.

Cảnh báo SPOILERS!

SOUL cùng với Toy Story 4 hay Onward, đối với mình, đã đem tới một hơi thở mới từ Pixar khi mà câu chuyện, vấn đề đặt ra, thậm chí cả nhân vật đã người lớn hơn rất nhiều. Điểm khác biệt cốt lõi ở những câu chuyện này so với những tác phẩm trước đó của Pixar hay phim Disney đặc thù nói chung là nhân vật không đạt được ước nguyện đặt ra ở đầu phim.

Ví dụ trong Finding Nemo, mục đích của bố Nemo là tìm con trai đi lạc (nó cũng là nguyên cái tựa phim luôn) –> kết phim hai bố con được đoàn tụ và mối quan hệ thêm bền chặt, khăng khít. Trong A bug’s life, mục đích xuyên suốt của Flik là được chấp nhận, được đóng góp cho cộng đồng –> kết phim Flik trở thành một thành viên được yêu quý, nể trọng trong đàn kiến.

Ngược lại, với những phim có âm hưởng trưởng thành rõ nét hơn, câu chuyện không đơn giản như vậy.

Read More »

Nửa còn lại,

large_half-of-it-poster

Ban đầu khi đọc giới thiệu phim, mình hơi sợ phim sẽ lối mòn, với nhân vật chính hội tụ đủ đặc điểm cliché châu Á trong một bộ phim phương Tây: HỌC GIỎI, kém hoà nhập, cứng nhắc, awkward… Lại thêm gia vị đồng tính. Trời ơi đọc đã không muốn xem. Mình đã nghía qua bộ phim vài lần mà vẫn không bấm vào xem.

Tuy vậy, một ngày mát trời và rảnh rỗi sinh nông nổi, mình đã xem thử, trong tâm thế sợ hãi sẽ rùng mình lè lưỡi các thể loại.

Câu chuyện xoay quanh Ellie Chu, cô bé người Mỹ gốc Trung Quốc. Gia đình nghèo khó theo phong cách quen thuộc nhưng bù lại học giỏi nên đã “khởi nghiệp” từ rất sớm, chuyên viết luận hộ các bạn. Khi nhìn tạo hình của Chu, mình bắt đầu thấy dễ chịu hơn: Chân chất một cách vô cùng đơn điệu.

Read More »