normcore – chiếc meme thời trang đứng đắn

Mình hay vô thức dùng khái niệm normcore như một câu đùa, cho việc hôm-nay-không-biết-mặc-gì, mặc hoàn toàn tầm thường thì gán cho nó là vẫn thời trang đấy, trend như-mọi-ngày. Hoá ra, nguồn gốc của normcore quả thật là một… trò đùa. Đùa thành thật nghiêm túc!

Normcore là gì?

Normcore là một xu hướng thời trang unisex với đặc điểm là quần áo bình thường, không phô trương. Thời trang Normcore bao gồm: quần jeans, áo phông, áo khoác nỉ, sơ mi (văn phòng) và giày thể thao. Quần áo được coi là normcore chuẩn mực khi nó hấp dẫn, thoải mái và được đa số mọi người xem là “bình thường”.

trích từ Wikipedia

Normcore như một tuyên ngôn thời trang, chống lại xu hướng chuộng hàng hiệu, hay dùng hàng hiệu thì mới là ăn mặc thời trang; thể hiện sự trân trọng đối với quần áo may sẵn, phổ thông. Khái niệm này lần đầu tiên được nhắc tới như một phong cách độc lập trong một bài báo thời trang của K-HOLE mang tên “Youth Mode: A Report on Freedom” – chế độ thanh xuân =))) : một báo cáo về sự tự do (tháng 10/2013). Trong báo cáo này có đoạn:

Normcore dịch chuyển từ việc có phong cách dựa trên sự khác biệt sang việc có phong cách trong sự giống nhau. Thay vì mô phỏng thẩm mỹ những gì đang trend, họ chỉ sử dụng những gì thuận tiện, sẵn có. Để là một normcore chân chính, bạn cần hiểu rằng không có gì là bình thường cả.”

K-HOLE

Sau đó normcore dần lan rộng, đến cả các trang báo lớn, các hãng thời trang cũng nhập cuộc chơi meme này, cả “tự hào” nhận credit lẫn chửi bới không thương tiếc.

Read More »

3 xu suy nghĩ về mặc đẹp,

Hôm qua mình vô tình bắt gặp một clip youtube bàn về việc làm cách nào để mặc thời trang. Những clip chủ đề này có nhiều, với những quan điểm đa dạng; cũng như bản chất của thời trang – có rất nhiều cách hiểu. Khó mà khẳng định một cách nhìn là tuyệt đối đúng. Quan điểm của bạn này khiến mình muốn viết vài điều; đặc là khi mình đang sống ở một nơi mà dân cư mặt bằng chung có gu thẩm mỹ thời trang rất ấn tượng (hoặc đơn giản do hợp gu mình?).

Tóm tắt ý kiến của bạn nọ: mặc đẹp là khi có 2 trên 3 yếu tố: tiền – ngoại hình – gu thẩm mỹ. Ngay khi nghe đến đây, trong đầu mình đã bật lên cả đống ví dụ tiêu biểu có đủ hai yếu tố tiền với ngoại hình mà ăn mặc rất gớm =))))). Thực ra, giới celeb Việt Nam, với mình (vì thế nào là đẹp với mỗi người cũng rất khác nhau), rất ít người mặc đẹp & thú vị. Chủ yếu họ mặc… không xấu (có tiền và ngoại hình); một cái đẹp rất an toàn, công thức, phổ thông. Khi mình nghĩ tới các ngôi sao thời trang thế giới, mình có thể hình dung ra ngay một vài set đồ đặc trưng của họ – một dấu ấn, ngôn ngữ sắc nét. Một vài ví dụ trong nhóm yêu thích của mình (không có nghĩa mình muốn mặc & có thể mặc giống họ):

Audrey Hepburn được coi là một trong những biểu tượng thời trang thập niên 50, nổi bật với phong cách sang trọng, tinh tế, thanh thoát. Twiggy là biểu tượng thập niên 60, phong cách nửa tinh nghịch, màu mè, nửa bí ẩn, quyến rũ. Michael Jackson thì hẳn ai cũng quen rồi, ông ý có nhiều outfit huyền thoại nhưng cá nhân mình thích bộ sưu tập áo khoác style quân đội kết hợp cùng mũ fedora và kính đen của ông ý – nhìn vừa ngầu vừa phóng khoáng.

Khi ngâm cứu mấy icon mình thích, mình nhận ra những điểm khiến họ nổi bật là: hiểu bản thân (việc họ làm + tính cách + cơ thể), có gu (không riêng thời trang, mà về nghệ thuật lẫn đời sống nói chung), có điều kiện để tìm hiểu, thử nghiệm với thời trang. Tất cả những điểm ấy khiến mọi thứ họ mặc đều có chủ đích, có ý nghĩa, lý do.

Read More »

Khoá học tạo dựng phong cách,

Mình đã học xong khoá xây dựng phong cách (thời trang) cá nhân – Style masterclass (nói chung đến giờ chuyện ăn mặc của mình vẫn hết sức loạn xị ngậu), của một youtuber khá nổi – Dearly Bethany, mà mãi mới viết tổng kết. Mình lựa chọn khoá học này vì phần nào có sự đồng cảm với bạn Bethany. Bạn ý có nền tảng học hội hoạ truyền thống (vẽ tranh sơn dầu khá đẹp nha), từng làm thiết kế trong một thời gian dài. Thực ra không có gì trực tiếp liên quan tới thời trang. Mình cảm thấy điều này giúp cách tiếp cận của bạn ấy khác lạ hơn nhiều fashion blogger khác mình từng xem.

Vài thông tin cơ bản về khoá học:
– Hình thức: online/ học qua 70 video ngắn (chừng 5~10ph mỗi video) theo từng chủ đề thu sẵn (ko phải giáo viên giảng trực tuyến).
– Ngôn ngữ: tiếng Anh, có kèm sub tiếng Anh (nếu bạn không giỏi tiếng Anh lắm thì không nên học)
– Thời lượng: 6 tuần chính + 3 tuần bài bonus, bài đăng theo từng tuần.
– Cách thức tham gia: đăng ký –> thanh toán (148$/ 1 khoá) –> có tài khoản học viên (tài khoản này có thể sử dụng trọn đời, đồng nghĩa bạn có thể truy cập vào nội dung học mãi mãi, lúc nào cũng được).
Chi tiết hơn thì mời các bạn đọc trên web của Bethany, đã có viết rất đầy đủ.

Về cơ bản, phương pháp của Bethany là không dùng công thức chung (vd người quả táo quả lê thì nên mặc đồ như này như kia, muốn theo phong cách parisian thì phải có chừng này món…). Mà xây dựng tủ quần áo dựa trên sở thích, quan điểm cá nhân. Vd như bạn thích sách gì, phim gì, nhạc gì… đều có thể được thể hiện qua trang phục bạn mặc. Việc đào sâu vào bản thân như thế này giúp mọi món đồ bạn mặc đều có ý nghĩa, có câu chuyện, ít nhất là với bản thân bạn (quan trọng nhất là vậy). Điều này giúp phong cách của bạn có tính chủ đích.

Read More »

{chuyện màu sắc} Xanh lá

Dạo này mình đang lên cơn cuồng màu xanh lá ( . _ . ), nên tranh thủ viết bài luôn. Mình cũng mới phát hiện ra birthstone của mình là Peridot, một loại đá có màu xanh lá trong trẻo xinh xắn vô cùng. Không phải mình mê tín hay gì đâu, chỉ là loại đá dành cho tháng sinh của tôi xinh đẹp quá!

Màu xanh lá là màu cực kỳ phổ biến trong tự nhiên, cũng là đại diện của sự sống. Từ “Green” trong tiếng Anh xuất phát từ một từ cổ “grene” – chỉ màu xanh của cây cỏ. Tuy vậy, trong lý thuyết màu sắc, màu xanh lá lại là một màu thứ cấp, không nằm trong ba màu cơ bản. Xanh lá là kết hợp của vàngxanh dương. Xanh lá có rất nhiều sắc độ (ngả về phía vàng hay xanh dương trong vòng tròn màu), đem lại những ấn tượng & cảm xúc khác biệt.

Read More »

Thử thách 28 ngày Chloe Ting

Đời sống cách ly đã làm mình tăng cân quá nhiều 🙂 . Ngồi cấn bụng xếp lớp cả ngấn mỡ 🙂 . Thế là mình quyết thử nhảy vào thử thách đình đám bậc nhất những năm covid.

Đây là chương trình mình tập: 2020 summer shred challenge

Cảnh báo: các bác xem ảnh đừng có body-shaming em 🙂 Em không chỉ block đâu em còn lật bàn lên chửi đấy, em gấu chó lắm!

MỤC ĐÍCH:

1. Cơ thể săn chắc & khoẻ:
Mình không đặt mục tiêu giảm cân. Việc theo dõi số má vô cùng áp lực với mình. Cứ giảm rồi lại tăng cân khiến mình rơi vào vòng xoáy lo lắng, căng thẳng, vui rồi lại tuyệt vọng. Vậy nên mục tiêu mới của mình là có cơ thể khoẻ, nhìn săn chắc. Bụng có múi thì bao nhiêu cân mình cũng không lăn tăn lắm.

2. Xây dựng thói quen tập luyện:
Mình muốn đây là bước đà để mình quen với việc workout hàng ngày. Chứ không chỉ là tập một đợt rồi thôi. Nên mình không ép uổng bản thân, không muốn biến trải nghiệm này thành một cuộc hành xác, khổ sở.

3. Hoàn thành được một mục tiêu cụ thể:
Có một thời gian dài mình không đạt được mục tiêu nào mình đặt ra. Việc này khiến mình rất stress, rồi lại càng không làm ăn được gì. Việc đạt được một mục tiêu nhỏ & cụ thể như thế này sẽ giúp mình vực dậy ý chí :)).

Read More »

Sắc đẹp ngoại cỡ?

Các bạn đã đọc qua câu chuyện thay đổi ngoại hình của Adele hay Rebel Wilson (đóng vai Fat Amy trong Pitch Perfect) chưa?

Họ đều bắt đầu sự nghiệp với đặc điểm nhận dạng là những người phụ nữ ngoại cỡ. Một sự “động viên” tinh thần rằng chị em không cần size 0, eo thắt mông nở thì mới có thể thành công. Liệu quyết định thay đổi ngoại hình của họ có phải một hành động “phản bội”, đi ngược lại tinh thần/ hình ảnh mà khán giả vốn quen, vốn yêu thích?

Phải khẳng định từ đầu rằng, ngay cả lúc nặng cân nhất, Adele hay Rebel Wilson đều có khuôn mặt xinh đẹp và chắc chắn là rất nhiều tài năng (tài năng đến nỗi họ không cần đạt chuẩn ngoại hình vẫn thành công). Họ đã từng có những phát biểu, hay vai diễn đem tới thông điệp bất chấp cân nặng, mặc kệ số đo. Họ từng được tôn vinh vì điều ấy. Nhưng liệu điều đó có thực sự tốt, thực sự tích cực?

Read More »

Bộ trang điểm

Lâu lắm rồi mình không được đi chơi 😦 . Ra ngoài thì cũng khẩu trang kín mít nên không còn sờ tới đồ trang điểm nữa. Híc. Hôm nay mình dọn lại túi đồ trang điểm, xem món nào hết hạn rồi thì bỏ đi. Nên tiện tay chụp lại luôn :))).

Đồ trang điểm của mình rất đơn giản. Trước dịch bệnh thì nó cũng đơn giản như vậy. Mình chỉ thích kiểu no-makeup. Có một số món đồ mình không thể dùng được ví dụ mascara, làm mắt mình bị ngứa (và không phải do mascara đểu đâu). Để tìm được những món hợp, không làm cái da khó ở của mình biểu tình là cả một quá trình dàiiiiiiiiiiiiiii (và tốn tiền).

Read More »

Kể chuyện trị mụn,

Mình và mụn có một mối nghiệt duyên dai dẳng vô cùng khổ đau. Có ai ngờ từ lúc dậy thì tới tận khi 30 tuổi mình vẫn bị mụn nhọt toe toét cả mặt. Da mình rất khó ở, rất dễ breakout, chuyển mùa cũng breakout 🙂 (một năm tôi có 4 mùa breakout 🙂 ).

Người ta đi chữa một lần là có thể khỏi mãi mãi. Mình đi chữa chỉ khỏi được một thời gian. Rồi chuyển mùa mặt sẽ be bét trở lại 🙂 🙂 🙂 . Mà mỗi lần đi chữa đâu có rẻ.

Mình rút ra một vài kinh nghiệm trong cuộc chiến dài vô tận với mụn như sau:
Đây là trường hợp cá nhân của mình thôi nhé, da mỗi người cũng khác nhau lắm.

  1. Ăn ngủ đúng giờ. Ngủ muộn là… mày chết.
  2. Uống đủ nước, 2L mỗi ngày.
  3. Hạn chế đồ ngọt, đồ chiên rán dầu mỡ, đồ cay.
Read More »

Về khăn,

Như ở post trước về Capsule wardrobe, bạn có thể thấy tủ quần áo của mình rất đơn giản, hầu như là đồ trơn. Phụ kiện yêu thích của mình là khăn. Mặc một bộ đồ màu trơn và đơn giản, chỉ cần thêm một chiếc khăn làm điểm nhấn là tổng thể sẽ thú vị, vui vẻ hơn hẳn. Đây là một đặc điểm nhận dạng mình muốn xây dựng cho bản thân.

Ở đây mình chỉ gói gọn trong khăn vải (lụa, satin hoặc cotton). Không tính khăn len mùa đông.

Mình dễ bị đau họng nên hay dùng khăn, kể cả mùa hè (vào chỗ có điều hoà chẳng hạn). Mùa nóng thì mình có thể dùng khăn che thay mũ. Nhiều khi mặc quần hoặc váy ngắn, lúc ngồi dùng khăn che chân cũng tiện. Mình nghĩ một chiếc khăn vuông có nhiều công dụng hơn chỉ quàng trên cổ. Với quan trọng là đẹp!

Tuy vậy việc chọn khăn không đơn giản chút nào. Khăn mà hoạ tiết cầu kỳ dạng như khăn của Hermes hay các hãng lớn (ko chỉ khăn hàng hiệu mà style hoạ tiết vậy nói chung ấy), mình cảm thấy hơi sang trọng quá, không hợp với phong cách bình dân của mình (xong lại đi kèm đồ trang sức ngọc trai thì đúng thành mệnh phụ phu nhân . _ . ). Chọn được chiếc khăn đúng cá tính cũng khó như chọn giày vậy.

Read More »

{mặc theo tranh} Maud Lewis

Maud Lewis là một nữ hoạ sĩ người Canada. Bà sống một cuộc đời giản dị, trải qua nhiều biến cố thăng trầm, bệnh tật. Tranh của bà, trái lại, luôn tràn ngập sức sống. Maud chưa từng học vẽ bài bản qua trường lớp. Cuộc đời của Maud gắn liền với đồng quê, tranh của bà cũng vậy. Bà vẽ mọi thứ xung quanh mình, vẽ lên giấy, lên cửa sổ, lên tường nhà…

căn nhà nhỏ xíu của Maud Lewis

Bộ phim Maudie kể về cuộc đời bà là một phim hay, rất đáng xem. Với tư cách cũng là một hoạ sĩ, mình vô cùng cảm động khi xem bộ phim này. Maud không phải hoạ sĩ thuộc level huyền thoại như vài hoạ sĩ mình đã làm chuyên mục này trước đó, nhưng với những gì bà đã vượt qua trong cuộc đời, mà nghệ thuật của Maud – lăng kính bà nhìn cuộc sống – đối với mình – là một sự can đảm vượt bậc, hơn thế nữa là sự bao dung với mọi nỗi bất hạnh. Trong một năm như 2020, có lẽ đây là điều tất cả chúng ta đều cần đôi chút.

Read More »