Dù thường than thở, đổ tội cho “chiếc thuyền” mình đã đóng và đẩy mấy chục năm qua (chi tiết tại đây) làm mình ít tận hưởng, ít thấy thích được những câu chuyện tình yêu hư cấu, nhưng mình vẫn không thôi hi vọng tìm được những chuyện tình khiến mình thổn thức. Tôi vẫn muốn yêu đương chút chít, hường phấn thưa các bác!
Trong tuần vừa rồi, mình đã đọc vài cuốn tiểu thuyết, vài tập thơ thể loại tình cảm (tổng cũng phải hơn chục cuốn đấy), chủ yếu tìm kiếm những tác phẩm nhẹ nhàng, xoa dịu tâm hồn, ngọt ngào sâu răng. Vì vốn rất ít đọc thể loại này, mình đã chọn bừa vài cuốn có rating rất cao và cực kỳ nhiều bình luận trên goodreads. Và đáng buồn rằng mình chỉ toàn rate một hoặc hai sao cho mấy cuốn đó. Có vài cuốn đọc xong phát bực, mình than với bạn nhà mấy ngày liền chưa hết content.
Vấn đề chủ yếu của mình với những tác phẩm kể trên không hoàn toàn nằm ở văn phong (vì mình vốn không kỳ vọng vào điểm này, chỉ cần không sai chính tả, ngữ pháp, truyện dễ theo dõi là được) mà là ở câu chuyện và xây dựng nhân vật. Các tác phẩm này thường có những cái trope khá nhạt nhẽo hoặc tệ hơn, gồng hài hước dí dỏm, thông minh, gồng quirky, gồng đa dạng sắc tộc & xu hướng tính dục (tại sao mình thấy là gồng, vì các nhân vật đó hầu như chẳng được xây dựng gì, chẳng có cá tính gì, chẳng có story arc ra hồn, toàn bộ nhân vật chỉ là một cái check list nhồi cho đủ sự “đa dạng”). Phần miêu tả sex thì… không-nứng-nổi (cả sex dị tính lẫn đồng tính). Một cái trope khác là các nhân vật quan hệ hăng như thỏ, bảy lần một đêm ba ngày liên tiếp. Quan hệ nhiều tới mức mình đọc thấy mệt thay cho chúng nó, nhiều khi chỉ được nghỉ nửa trang sách trước khi vào hiệp tiếp theo. Nếu cốt truyện không mạnh thì xây dựng nhân vật thú vị cũng được, nhưng mấy cuốn mình đọc hầu như nhân vật nào cũng như mấy miếng bìa các tông, vô vị, cứng nhắc và không phân biệt nổi.
Read More »