Em có thích… tuổi 30?

Mình đã sắp 30 tuổi thật rồi các bạn ạ (dù đến tháng 8 mới tròn). Như bố mình vẫn thường nói từ hồi mình mới 23-24 tuổi (và vẫn tiếp tục năm nào cũng nhắc lại):

Con già rồi đấy! 

Mình thấy bản thân vẫn ngớ ngẩn và ngây ngô. Mặt vẫn còn mụn như trẻ vị thành niên :). Nghe mọi người bảo đẻ xong sẽ già sọp đi hẳn. Mình chưa đẻ đã cảm thấy tuổi già sầm sập lao tới. Khi nào thấy bản thân già nua, mình sẽ nhớ lại cô bán hàng siêu thị nói với mình khi mua bia là: 21 tuổi trở lên mới được mua đấy nhé! 

(mình biết là trông mặt mình không đúng tuổi 30 lắm nhưng nhầm tận dưới 21 thì có vẻ cũng hơi quá thể =)) )

Ban đầu mình định viết 30 điều đúc kết trong công cuộc tập làm người lớn để chào mừng tuổi 30. Nhưng viết mãi mấy tháng trời không xong. Có vẻ cũng không hay ho cho lắm. Hơi giọng “dạy bảo” giới trẻ. Quả là bà cô 30 khó ở.

Mình nghĩ nhiều về chuyện sang một bước ngoặt mới, điều lớn nhất mình học được là gì. Điều gì mình thấy đáng để chia sẻ nhất. Nghĩ mãi, mình chỉ thấy: mình không biết.

Hoá ra cần học rất nhiều để đủ dũng cảm nói “Tôi không biết” trong bất kỳ cuộc tranh luận, công việc, sự kiện… nào trong đời. Thừa nhận mình không biết khó khăn hơn nhiều việc tỏ ra thông thạo.

Trong rất nhiều những va chạm mình từng gặp, đặc biệt là va chạm quan điểm, phần lớn mình chưa đủ dữ liệu để kết luận. Trước đây mình dễ dàng đưa ra kết luận khi mới chỉ có vài bằng cớ, vài sự việc, vài thông tin nhỏ lẻ. Ví dụ như chuyện ủng hộ hay không ủng hộ Trump. Thành thật là mình không đủ thông tin chính xác về nước Mỹ, văn hoá Mỹ, số liệu thống kê thực tế để kết luận Trump có phải vị tổng thống tử tế hay không. Những cảm tình chủ quan, với mình, không đáng tin cậy cho lắm.

Mình vốn là một đứa trẻ đơn giản, mạch lạc, có gì nói nấy. Trắng đen không rõ ràng thường làm mình rối trí. Tuy thế, khi lớn hơn mình nhận ra rằng thế giới phần lớn là màu xám. Có những thứ thậm chí không thể đánh giá nổi, chỉ có thể chờ lịch sử phán xét. Hay như với mọi đứa bạn thân mà mình yêu quý, luôn có những điểm mình thấy ghét (và chắc chắn mình cũng có những điều khó chịu mà người khác phải chịu đựng).

Sẵn sàng đối mặt với việc mình không biết tạo ra cơ hội để mình sẽ biết. Mình nhận ra bản thân có một mong muốn tột cùng trong cuộc đời là “được biết“. Sau rồi chắc chắn mình sẽ chết. Thậm chí có thể là một cái chết lãng xẹt. Có thể mình sẽ chẳng để lại gì đáng kể cho đời. Điều duy nhất chắc chắn đem lại sự vui vẻ, phấn chấn cho mình là được biết những thứ mình chưa biết, một cách trong sáng, thuần tuý. (không cay nghiệt, không coi thế giới là bãi cứt và đám xung quanh ta toàn lũ đần độn)

Những thứ mình muốn biết không có giới hạn, thượng vàng hạ cám gì cũng ok. Mình muốn biết cách người ta sản xuất bia, muốn biết cách Leonardo Da Vinci làm việc, cách làm bánh bao, cách con người tạo nên các thể chế, cách ngôn ngữ tác động lên suy nghĩ, cách mặc quần áo theo phong cách các cô gái Paris… Điều quan trọng với mình là hôm nay mình có biết thêm điều gì mới hay không. Bất kỳ cái gì.

đau đáu nghĩ suy về cuộc đời :v

Ở ngưỡng cửa 30, mình thấy bản thân biết ít hơn rất nhiều so với mình tưởng trước kia. Giống như một khởi đầu mới và đường còn rất dài phải đi. Mình còn rất nhiều kịch bản cần vẽ xong, cần lăn lộn xin xuất bản. Rất nhiều ý tưởng chưa viết ra hoàn chỉnh.

Khi mười mấy hai mươi, mình rất thích được khen là đặc biệt, thú vị. Thấy khó chịu khi ai đó chê mình nhạt, mình co cụm thiếu hiểu biết (thực tế đã có những người nói thẳng vào mặt mình như vậy). Hiện tại, mình không thấy vấn đề gì nếu có người đánh giá rằng mình nhạt nhẽo và dốt nát, kể cả khi đó là bạn bè, người thân. Theo đuổi sự công nhận cũng là một điều mệt mỏi khác với mình. Có thể mình đã, sắp già và nhạt nhẽo thật. Mình sẽ chỉ học thêm một điều gì đó mới mẻ hôm nay.

6 thoughts on “Em có thích… tuổi 30?

  1. “cách con người tạo nên các thể chế” – Thuỳ đọc Justice của Michael Sandel chưa? Mình thấy quyển này khá hay và dễ đọc, đọc xong thì đau đầu nghĩ xem thể chế nào là tốt (và thế nào là tốt, tốt cho ai). Online course cũng hay nhưng đọc thì nhanh hơn 😀

    Like

    • tớ có đọc cuốn này rồi 😀 càng về cuối càng nhức hết cả đầu :))))

      Like

      • Hôm nay trồi lên cmt còn thật ra follow Thuỳ cũng lâu rồi, cảm ơn Thuỳ for all your writing and sharing nhiều nhen :’)

        Liked by 1 person

  2. “Sẵn sàng đối mặt với việc mình không biết tạo ra cơ hội để mình sẽ biết.”
    Thích câu này của chị nè. Hóng mãi mới có bài mới😂😂😂.

    Like

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s