Những chuyện các em du học sinh về nước trốn dịch, lại kêu ca cơ sở vật chất của khu cách ly, đều do các em đã đi du học quá sớm, chưa kịp trải nghiệm việc đi học quân sự tập trung. Quả là một thiếu sót quá lớn.
Ngày xưa trường mình đi quân sự đúng 1 tháng, ở ký túc xá trường TDTT. Bình thường 1 trường một đợt, không hiểu sao đợt đó dồn luôn 3 trường vào chung cho vui. Thế nên phòng 7 người được ở tận 14 người, trộn chung 3 trường luôn.
Cái phòng mình bé tý, ko đệm, không chăn gối, ko rèm cửa (sáng ra không cần báo thức, nắng rọi thẳng vào mặt tự tỉnh ngay), ko quạt. Đi quân sự là tháng 7 đó các bác, tháng 7 của VN đó
Đêm đầu tiên cả lũ nằm hết xuống sàn nhà, lúc nhúc như lũ lợn con, mà vẫn không ngủ được vì quá nóng.
Không có người nhà nào mang tủ lạnh vào cho đâu ạ.
Cơm ăn thì lèo tèo, hạt sống hạt chín, toàn sâu, không được đầy đặn như cơm cách ly đâu haha. Đứa nào đứa nấy tự giác nhặt sâu ra rồi an ủi nhau “thôi cố ăn đi lấy cái mà ỉa” ))). Trong một tuần đầu tiên, bạn bè gặp nhau chỉ hỏi “thế đã ỉa được chưa?“, rồi truyền tai nhau những phương thức cho 💩 mau ra. Hôm sau gặp lại mà thấy khuôn mặt nhẹ nhõm, dáng đi thanh thoát là biết ngay đã có hiệu quả.
May sao lũ sinh viên được các cô bác cư dân xung quanh bổ sung dinh dưỡng bằng những thúng mây đầy ắp đồ ăn: nào sữa chua, nào ngô nếp, nào khoai lang… Nhưng các thầy giám thị khu quân sự thì cương quyết ngăn cản tình cảm quân – dân thắm đượm này. Thế nên, lâu lâu cả lũ đang ngồi trong phòng lại thấy các cô, bác ôm thúng, đạp cửa xông vào chui thẳng vào nhà vệ sinh trốn. Giám thị đi qua xong lại bán được nguyên thúng. Thế có sướng không cơ chứ!
Quần áo tất nhiên phải tự giặt tay lấy, phơi phóng tự giác. Mình ở tầng 5 của toà nhà. Tầng dưới lại là tầng nam. Có lần đem phơi quần chíp (lại còn cũ) xong bị rơi xuống dây phơi của nam ở dưới
Chỉ tiếc không có xe tăng để xông vào phòng nam xin lại
Giữ kỷ niệm trong lòng không dám thổ lộ với ai (ngoại trừ lúc này mình đang bô bô cho thiên hạ nghe, nhưng có chồng rồi mình không xá gì nữa).
Wifi là thứ quá xa xỉ, hồi đấy muốn lên mạng còn phải ra hàng net. Thế nên có một tỷ thứ trò giải trí khác. Vd như lấy tai nghe để đo vòng ngực tất cả chị em trong phòng. Nhà vô địch 1 mét không ai vượt qua được. Hay thuê truyện tranh về vừa để đọc (lại xin cảm ơn các cô bác cư dân xung quanh) vừa để ném vỡ đầu con chuột nào dám bén mảng tới (vâng, nhà vô địch 1 mét ngực có thể tay không ném truyện chết tươi con chuột đó ạ. Not all heroes wear cape is real). Phòng chúng mình còn thường xuyên tổ chức nhạc hội hay đêm đêm mở truyện Nguyễn Ngọc Ngạn lên nghe rồi cười hô hố. Cười quá bị thầy giám thị soi đèn pin vào doạ còn sợ hơn bác Ngạn.
Mình cũng được đón sinh nhật ở đây. Hôm đó chị em trong phòng đi khắp khu quân sự, vặt hoa trộm về bó lại tặng mình *chấm nước mắt*. Tình đoàn kết của phòng mình cũng bền chặt như bó hoa đó vậy. Khi bị trộm mất ghế, mất đồ, chúng mình cùng chung sức đi chôm lại của phòng khác 🙂 . Đời sống ngoài vòng pháp luật gay cấn không kém gì phim hành động Mỹ.
Chưa kể trường mình đi chung với Cao đẳng nghệ thuật HN, có bạn ĐM.N ngày nào cũng diện nguyên cây trắng đứng bên cầu thang hát ca. Các bạn nam CĐ NTHN tối nào cũng đem đàn ra hát. Tối nào cũng hát đúng một bài (nguyên 1 tháng trời). Tối nào cũng réo gọi vui tươi, các bạn nữ mỹ thuật ơi xuống đây chơi. Nhưng éo bạn nữ nào xuống thế mới vui. Ai bảo các bạn không hát bài khác cơ.
Các thầy dạy quân sự cũng là một thiên truyện phong phú khác. Có thầy lên lớp dạy chỉ khai báo sơ yếu lý lịch bản thân. Xong đến lý lịch của vợ thầy, rồi con thầy, rồi bố mẹ thầy, rồi bố mẹ vợ của thầy. Học xong môn là kịp thuộc cả lò nhà thầy luôn. Thầy khác lại thường xuyên mơ màng kể chuyện ngày xưa đi đóng quân được ngắm con gái Thái tắm suối sướng lắm các em ạ, hay tâm sự chuyện nấu cháo lưỡi với sinh viên. Có thầy dạy môn vũ khí rất hay ho. Thầy bảo nếu lỡ trúng bom, đứa nào mông càng to thì càng cháy mạnh, càng thơm.
Ở vừa khổ vừa vui, chả có cái gì ăn mấy nhưng đứa nào về cũng béo lú cả lên nhé!
Chết rồi dài quá, xin được cắt phần 2 sau. Để dập mấy cái mỏ hay kêu ca, đề nghị cho đi tập quân sự hết hehe.