Women vs. Women

Hồi tuần trước mình mới biết phim Những cây cầu quận Madison có tiểu thuyết gốc. Vì khá thích phim nên mình đã tìm đọc thử sách. Mình thấy sách không tồi (phần dịch cũng ổn), và phim dựng tương đối sát nguyên tác, với cách sắp xếp câu chuyện có phần gọn gàng, cuốn hút hơn.

Sau đó mình lên Goodreads để đánh dấu đã đọc xong (mình có đặt cái reading challenge). Điều làm mình bất ngờ là ở phần review cuốn sách. Có rất rất nhiều review tức giận, đặc biệt từ các chị em. Mình có thể cảm thấy được cơn giận sục sôi qua từng ngôn từ đay nghiến cuốn sách, chửi bới nhân vật chính là đồ đĩ điếm. Thật không khác gì đội quân các mẹ bỉm đi vạch mặt “tuesday” trên FB!

Với tư cách một độc giả là gái đã có chồng, mình rất thông cảm cho nhân vật chính, và thấy việc cô ấy ngoại tình… là dễ hiểu. Không phải mình đồng tình ủng hộ việc ngoại tình, nhưng trong mọi sai lầm của cuộc đời, điều mình muốn là hiểu tại sao người ta làm vậy. (Với những người không thể phân biệt được đời thật với fiction, đi phán xét như chuyện nhà hàng xóm thì mình cũng không biết nên tranh cãi thế nào. Tiểu thuyết là những câu chuyện về cuộc sống không hoàn hảo, về những con người sứt mẻ, về sai lầm, về những mâu thuẫn, đặt ra những câu hỏi để chúng ta suy ngẫm… Không phải tuyển tập điều răn đạo đức, quy tắc xã hội.)

Nếu bạn chưa từng xem phim hay đọc cuốn sách này, mình xin phép spoil (bạn có thể ngừng đọc nếu ngại spoiler). Chuyện kể về một người phụ nữ trung niên có cuộc sống bình yên nhưng nhàm chán ở thôn quê, có một mối tình vụng trộm 4 ngày với một nhiếp ảnh gia. Sau đó hai người chia tay, rồi ôm tình yêu ấy tới tận lúc cuối đời (cái này có lẽ là chi tiết khiến chị em nổi giận nhất. Sao cái thứ vụng trộm lại có thể tồn tại như một tình yêu đích thực :)))) ).

Nữ chính là một người phụ nữ có đời sống tinh thần phong phú. Cô yêu thi ca, yêu văn chương, yêu suy tư, yêu những điệu nhảy bất chợt trong nhà bếp cũ kỹ. Nhưng cô đã chọn nhầm chồng, đó là sai lầm của cô. Chồng cô tuy là người lương thiện nhưng ở một thế giới hoàn toàn tách biệt với cô, đơn giản là hai người không hề hợp nhau, không hề có điểm chung. Chồng cô còn gia trưởng, áp đặt, bắt cô nghỉ dạy, chỉ ở nhà, cấm cô trưng diện, cấm cô đeo trang sức, lại còn thờ ơ với chuyện chăn gối. Nếu đặt mình vào hoàn cảnh ấy sẽ thấy đó là một cuộc sống tù túng, cực kỳ khổ sở về tinh thần. Mình biết là sống đủ cái ăn cái mặc là may lắm rồi. Nhưng có những người suy nghĩ về những thứ khác nhiều hơn chỉ chuyện ăn chuyện mặc. Và họ nên lấy những người cùng hệ tư tưởng với mình.

Cái sai của nhân vật chính là đã không lên tiếng khi mình không hạnh phúc. Việc này cũng phản ánh sâu sắc hình ảnh một thế hệ, một thời kỳ phụ nữ không dám đấu tranh cho hạnh phúc cá nhân, là thời khi họ lập gia đình họ đã chấp nhận hi sinh hết mọi ham muốn, tất cả dành cho chồng và con. Nói cách khác, họ phải hoàn hảo. Họ phải biết điều, phải biết hài lòng với tất cả những gì mình đang có, nếu mảy may nảy sinh mong muốn gì khác thì đó là ích kỷ, thậm chí suy đồi đạo đức.

Mình, một lần nữa xin khẳng định, không ủng hộ ngoại tình. Mình chỉ nghĩ nếu ta đã lỡ yêu người khác, điều tử tế tối thiểu là trung thực, không yêu trả dép bố về! Mình không muốn ở với một người mà lòng họ đã thuộc về ai khác. Còn gì đau khổ hơn đồng sàng dị mộng thế! (dĩ nhiên, bị đá sẽ rất đau, nhưng còn đau dài hơn nếu cứ cố bám lấy một người không còn yêu mình)

Giả sử chồng nữ chính hết sức hoàn hảo, kiểu mấy quý ông trong phim Hàn Quốc ấy, mà nữ chính vẫn ngoại tình thì mới đáng nổi giận chứ ha? Đằng này sống với ông ý mệt mỏi vãi cả ra!

Cá nhân mình thấy tác giả đã thể hiện sự đồng cảm và trân trọng với phụ nữ, thấu hiểu cho những nỗi đau họ phải chôn giấu, cho họ một câu chuyện nơi mà họ có thể sai trái và có được cảm giác hạnh phúc, thoả mãn (cả về tinh thần lẫn thể xác) ít nhất một lần trong đời. Tuy vậy, chính những độc giả nữ lại căm hận câu chuyện này. Phải nói rằng, chính phụ nữ mới là những người tàn nhẫn với nhau nhất, trong khi lẽ ra họ phải thấu hiểu những nỗi đau này nhất.

Mình vốn rất sợ ở trong một tập thể nhiều nữ. Xui làm sao đi học, đi làm lúc nào cũng ở chỗ nhiều con gái. Và con gái lúc nào cũng nhiều vấn đề! Sự tàn nhẫn của phụ nữ đặc biệt thể hiện rõ nhất và nhiều nhất trong chuyện tình cảm. Mình có rất nhiều trải nghiệm cá nhân về việc này.

Trước mình có quen một chị, chị này thì lập gia đình rồi, cũng ngon nghẻ chứ ko phải gái ế hay gì. Lúc đầu thì cũng vui vẻ, từ lúc mình có bồ chị ta lập tức lật mặt rất mean với mình. Suốt ngày chê mình xấu thế mà cũng có bồ (well~), chê từ pm tới comment công khai, chê ngay trước mặt người yêu mình. Hoặc là có mấy chị bạn của người yêu mình (aka chồng mình bây giờ) rất thái độ với mình từ lúc bọn mình công khai. Dù chỉ là bạn thôi, chứ không phải có lịch sử gì với nhau cả, mấy người đó còn có bồ hoặc chồng rồi, mình cũng không có tiếp xúc hay va chạm gì với họ cả. Ngày đó bọn mình còn yêu xa, bà chị này đi chơi riêng với người yêu mình (ai rủ thì không rõ), đi xem phim, đi ăn, đi công viên ngắm hoa… Rồi chị ta đăng hết lên FB để chế độ công khai, tag người yêu mình vào, dù tất cả các bài viết khác chị ta để chế độ bạn bè. Sau đó rất nhiều bạn bè chung của hai người vào comment ẩn ý, chị ta liền xua ngay, không không rủ bạn ý đi chơi khó lắm đấy, sợ người yêu ở quê (ok, ở quê 🙂 ) ghen này nọ. Rồi chị ta vào FB mình stalk và ấn like hàng loạt để notification hiện lên một dải dằng dặc ấy. Còn sợ mình không nhận ra phải nhắn tin cho chồng mình nhắn với mình là chị ta vào like đấy nhé 🙂 .

Và chị gái kể trên không phải ca duy nhất mình gặp phải khi hẹn hò chồng mình. Những lần như vậy mình… chẳng làm gì cả. Mình chỉ nói thẳng với chồng mình là bạn anh cư xử thật bẩn. Còn anh muốn làm gì thì làm, chúng mình không cãi nhau gì, mình cũng không giận dỗi ghen tuông như các chị mong đâu (tiếc quá!). Vì mình không có thì giờ lẫn sức lực để cà khịa, tranh giành đàn ông. Tuỳ các anh, các anh có chân thì tự đi. Nếu lúc đó người yêu mình có thích mấy chị kia hơn thì mình cũng chia tay luôn ý mà. Nhưng chắc các chị chả thích đâu, các chị chỉ thích chọc gậy bánh xe cho vui thôi. Vì phụ nữ thường tàn nhẫn với nhau vậy đấy.

Mình luôn cảm thấy câu “phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng” thật buồn. Phụ nữ dùng đàn ông để làm thước đo cho sức mạnh, sức hút của mình và để cạnh tranh với nhau. Nếu không có ai tranh giành thằng này với mình có thể là vì nó không có giá trị gì chăng :v.

Không biết làm sao để nằm ngoài mấy cuộc chiến thế này nhỉ? Sao mà không thanh thản đến mức đọc tiểu thuyết cũng lên cơn đi bắt phò vậy mệt quá ta!

4 thoughts on “Women vs. Women

  1. Hello chị,
    Em chỉ là 1 người theo dõi blog của chị thôi.
    Nhiều khi em nghĩ cũng thật hài hước. Các chị em với nhau đáng lẽ phải hiểu cho nhau nhất thì lại cũng là những người cay độc nhất/khó thông cảm nhất với các chị em khác. Thú thật là những lúc em nhận ra em đánh giá người khác quá đáng là phải rụt lại. Chắc gì mình đã ứng xử khác người ta nếu đặt mình vào hoàn cảnh tương tự chứ!

    Em đã note lại phim để xem, cảm ơn chị đã giới thiệu 😀

    Like

    • Ừ, học cách cảm thông được là khó lắm :-<

      Em cứ thử xem phim xem. Chị nghĩ người có gia đình rồi sẽ thấm hơn. Nhưng kể cả chưa lập gia đình thì xem lấy kinh nghiệm cũng được :)))

      Like

  2. Khi đọc bài viết này của chị, em cứ tưởng là em sẽ có góc nhìn khác. Nhưng không, em cũng có suy nghĩ giống chị :)).
    Nhiều người có thể lên án cô ấy, nhưng em chỉ cảm thấy việc mình bị bào mòn về mặt tinh thần khi lấy nhầm người quả thật rất kinh khủng và không phải ai cũng có thể vượt qua. Cá tính, suy nghĩ trong mỗi cá thể là khác biệt. Nhiều khi em rất hay lo sợ em sẽ yêu nhầm người, lấy nhầm chồng. Nhưng không phải vì tranh đua với ai, mà vì sợ cái sự cấm đoán và cạn kiệt về mặt tinh thần của mình. Chẳng ai muốn như người phụ nữ trong truyện kia cả – hẳn nhiên cô ấy cũng có muốn đâu 😦
    À, qua bài này em có nhớ đến 1 truyện ngắn của Trung Quốc “Một đời là quá dài” cũng đề cập đến chuyện tương tự, chỉ khác 1 điều, là người phụ nữ kia đã li dị, để tìm cho mình một hạnh phúc mà bà ấy nghĩ bà ấy xứng đáng thuộc về. Lấy người cùng hệ tư tưởng của mình… em cứ hay nghĩ là không dễ để kiếm ra được đâu :(.

    Like

    • đúng là ko dễ để tìm đúng người được đâu :v mà mình cần tỉnh táo lúc date, tìm hiểu nhau ý, hỏi đúng những vấn đề quan trọng… chứ chị thấy nhiều khi dating người ta toàn ăn chơi với nói mấy chuyện linh tinh vô thưởng vô phạt thì đâu ra data mà biết đúng ng hay ko :))))

      Liked by 1 person

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s