Để mở đầu blog năm mới, mình sẽ viết về một chủ đề mà cứ tưởng mình đã viết từ lâu rồi, hoá ra chưa từng động tới ಠ╭╮ಠ .
Xin được giới thiệu những nhà văn yêu thích của mình. Đối với mình, nhà văn yêu thích khác với cuốn sách yêu thích. Cũng giống như khi nghe nhạc, nếu mình thích ít nhất cả một album của nghệ sĩ này, mình mới gọi đó là nghệ sĩ yêu thích. Còn nếu chỉ thích một vài bài hát của họ thì… mình chỉ thích mấy bài hát đó thôi.
Những nhà văn này mình đã đọc và thích ít nhất trên 05 tác phẩm của họ, luôn luôn hào hứng sẵn sàng mua sách mới của họ. Đây là những người mình cảm thấy tác phẩm họ rất gần với tính cách, tinh thần của mình, giống như nếu để miêu tả về bản thân, mình sẽ dùng những cuốn sách của họ. Có những nhà văn mình đọc gần hết các tác phẩm của họ nhưng mình lại không yêu thích họ nhiều.
Ví dụ như Haruki Murakami. Mình đã đọc hết các tác phẩm được xuất bản ở VN của ông cho tới 1Q84, từ Những người đàn ông không có đàn bà thì mình không đọc nữa. Cuốn sách mình thích nhất, đặc biệt thích của Murakami là Xứ sở diệu kỳ tàn bạo và chốn tận cùng thế giới. Cuốn này đúng là tách trà của mình, như một bộ phim scific giàu hình ảnh, giàu trí tưởng tượng, nhịp điệu thì nhanh và hấp dẫn. Ngoài ra, mình cũng thích Tôi nói gì khi nói về chạy bộ. Còn lại các tác phẩm khác đều như một màn sương mờ ảo đối với mình ◉_◉. Mình thích văn phong của Murakami nhưng phần lớn thời gian mình không hiểu ông muốn nói gì hay câu chuyện này có ý nghĩa thế nào.
Trong thế đối lập, Neil Gaiman là nhà văn mình vô cùng nể phục về trí tưởng tượng. Tất cả các câu chuyện của ông đều độc đáo và thú vị. Tuy vậy mình không khoái văn phong của ông chút nào, không hiểu tại sao. Vậy nên, riêng với Neil Gaiman, mình thường xem các tác phẩm chuyển thể, hoặc truyện tranh và phim ông viết kịch bản.
Dài dòng quá, xin vào chuyên mục chính luôn.
Read More »