Son đỏ giải cứu thế giới,

Mình đang ngắm mua một thỏi son Dior màu huyền thoại 999, mini size. Trước giờ mình chưa từng là một ‘cô gái son đỏ’. Mình sợ đánh son đỏ thành… mắt xanh mỏ đỏ, rẻ rẻ, ‘bửn bửn’ (do mình da ngăm ngăm, tái tái, chứ da nâu bóng khoẻ đã đẹp). Quả thực để đánh son đỏ, bản thân cô gái ấy đã sẵn có đôi chút ‘quả cảm’. Son đỏ như một lời khẳng định, không e ngại.

s2244432-av-03-zoom.jpg

Vì sao tự nhiên mình muốn đổi gió, dù vẫn yếu nhưng muốn liều ra gió? Khi tìm hiểu về lịch sử màu 999,  mình rất khoái. Đây là màu son biểu tượng, signature của Dior, được mệnh danh là màu son hợp với mọi tông da, đánh lên nhìn sang – xịn – mịn, như phủ một lớp nhung lên môi. Màu này do đích thân Christian Dior sáng tạo ra vào năm 1953, và qua hơn 60 năm vẫn được yêu thích tới tận bây giờ (tuyên ngôn của ông là: “I love red. Red is the color of life.”). Dior còn phát triển nguyên một dòng sản phẩm xoay quanh màu 999 này, từ son thỏi lỳ, bóng, ánh nhũ tới son kem, sơn móng tay…

Screen Shot 2019-11-22 at 9.10.06.png
ảnh từ web chính thức của Dior

999 là một màu đỏ thuần, không ngả nóng hay lạnh, một màu đỏ chân chính, không có base hồng, đủ ấn tượng nhưng không quá chói. Điều thú vị của son là dù cùng một màu, không ai đánh lên giống ai, do sắc tố da và môi của mỗi người.

Mình nghĩ con gái ai cũng nên có một vài thứ ‘signature’ cực kỳ yêu thích, giữ làm của riêng, một thỏi son, một đôi giày, hay một cái túi xách… Một vài thứ mà khi mặc lên người khiến bạn thấy tự tin hơn, bất chấp bạn đang mệt mỏi hay tự ti. Mình không đồng tình rằng bề ngoài không quan trọng. Bề ngoài có quan trọng chứ (dù không phải là tất cả), đó là quy luật của tự nhiên: hoa đẹp, thơm để thu hút ong bướm, công xoè đuôi để thu hút bạn tình… Điều nhập nhằng, dễ gây tranh cãi ở đây phải là thế nào mới ĐẸP. Mình nghĩ không có một mẫu số chung, một đáp án đúng cho tất cả mọi người (với mình đẹp là khoẻ, là rèn giũa những gì sẵn có, trân trọng đặc điểm riêng: mắt một mí, da nâu, nốt ruồi…). Có lẽ điều đáng kể nhất là chúng ta có ý thức với việc làm bản thân đẹp hơn, chỉn chu hơn (thấy bụng mỡ thì đi tập thể dục, thấy da mụn thì đi chữa, áo nhàu thì đem là…), cũng đồng nghĩa với việc cảm thấy tốt đẹp, tử tế với chính mình. 

Coco Chanel từng nói một câu rất hay: không có người phụ nữ xấu, chỉ có những người phụ nữ LƯỜI. Từ “lười” ở đây hay hơn hẳn phiên bản biến tấu về sau “không biết làm đẹp“. Coco dùng từ “lười” hẳn hàm ý rằng bản năng tự nhiên của phụ nữ đã biết làm đẹp rồi, chỉ là họ có muốn hay không, họ có dành tâm sức cho việc đó hay không mà thôi. Dùng cụm “không biết” rõ là để… bán hàng, hihi cô không biết hả, để chúng tôi dạy/ bán cho.

Trong tiếng Nhật có một khái niệm 女を捨てる (onna wo suteru), dịch nôm na là vứt bỏ việc làm phụ nữ, từ bỏ việc chăm sóc bản thân, chăm chút bề ngoài, không còn nghĩ gì đến những việc yêu chiều con gái nữa. Đặc biệt trong quan niệm Á Đông, những người phụ nữ được tôn vinh, đồng thời bị gông cùm bởi hai chữ “hi sinh”. Mọi hành động vì bản thân, thoả mãn cá nhân đều dễ bị buộc tội ích kỷ, chỉ biết trưng diện, tiêu hoang… Những người phụ nữ thế hệ mẹ mình trở về trước hầu như đều chịu ảnh hưởng của tư tưởng ấy. Cả đời mẹ mình không bao giờ dám mua một cái gì đẹp đẽ, trưng diện cho bản thân. Ngay cả khi được tặng cũng không dám dùng, cứ cất tủ mãi giữ cho mới. Việc này có thể gián tiếp khiến mẹ mình – và những người phụ nữ như bà, luôn giữ một ẩn ức, một sự bất mãn trong lòng, rằng họ đã từng rất đẹp và không còn được phép đẹp nữa (do tư tưởng xã hội, do chính họ ràng buộc bản thân).

Trong bộ phim / tiểu thuyết Những cây cầu quận Madison, nhân vật chính Francesca vốn là một người phụ nữ mực thước, đảm đang, hết lòng vì chồng vì con. Thế mà cô ấy lại ngoại tình, phản bội chồng, phải chăng bản chất cô ấy đồi bại, mục ruỗng? Không, Francesca chỉ là một người phụ nữ bình thường với những khao khát được lắng nghe, và rất rất tốt. Francesca nói với người tình một cách đau đớn trong cái đêm chia ly rằng khi một người phụ nữ lập gia đình và có con, cuộc đời của cô ấy chấm dứt (cô ấy onna wo suteru).

tu9irffpp1dw0yor4888.jpg
một trong những bức ảnh Robert chụp Francesca

Francesca xiêu lòng yêu Robert là điều dễ hiểu. Chồng cô tuy tốt tính, chân chất nhưng ông ấy cục mịch, thiếu tinh tế, tuýp ông chồng đi làm về chỉ biết ăn và vật ra giường, cả đời không tặng vợ nổi một bông hồng. Ông ấy giúp Francesca vứt bỏ nữ tính. Robert thì khác hẳn, ông ấy khiến cô thấy mình đẹp, được là mình một cách tự do nhất, giúp cô ấy được trở lại làm một cô gái Ý đầy mộng mơ khi xưa. Có những chi tiết cực kỳ đắt giá khi Robert chụp ảnh Francesca, lúc đầu cô ấy còn ngượng ngùng, mái tóc buộc cao tất tả, ông ấy đã giúp cô xoã tóc ra. Khi hai người con xem lại được những tấm ảnh Robert chụp, họ bất ngờ vì mẹ mình đã có lúc xinh đẹp và thả lỏng tự nhiên đến vậy. Hay từ lúc gặp Robert, Francesca chăm chút tắm rửa, đột nhiên chú ý đến cơ thể mình hơn. Cô biết mình yêu Robert là sai trái, nhưng cũng không thể kiềm chế bản thân thấy hạnh phúc khi được nâng niu, được là một người phụ nữ đẹp một lần nữa.

Những kìm nén hi sinh vì gia đình chồng con đôi lúc bào mòn, rút cạn sinh lực của những người vợ, người mẹ, nếu như người thân của họ không biết bù đắp lại nguồn năng lượng ấy (hoặc tệ hơn là cản những người phụ nữ tự sạc lại năng lượng. Vd như họ mua quần áo mới thì chê họ hoang phí 🙂 ). Trong manga Bông hồng tóc ngắn, có một chi tiết kể về một người mẹ , bất chấp gia đình đang gặp khó khăn, vẫn dành tiền mua một thỏi son (hay một món đồ đắt tiền gì đó mình không nhớ chính xác nữa), điều này khiến đứa con hết sức tức giận, cho rằng mẹ ích kỷ. Nhưng khi lớn lên, người con ấy hiểu được tại sao mẹ làm như vậy, có thể trong giây phút khó khăn nhất, một thỏi son đẹp giúp bà đứng vững, bà vẫn chỉn chu. Bà không muốn đương đầu khó khăn trong bộ dạng bô nhếch, và đó là vũ khí, là nguồn năng lượng bí mật của bà.

Trong một số trường hợp, một thỏi son đỏ có thể giúp vực dậy một người phụ nữ. Và phụ nữ kiên cường thì có thể giải cứu cả thế giới. Hồi chiến tranh, trùm Hitler cực kỳ ghét son đỏ, vậy nên đã có một phong trào của phụ nữ chỉ đánh son đỏ. Khi ấy, son đỏ là biểu tượng của lòng yêu nước, chống phát xít.

5a4f5b4d90d57b2ffec5f08eea355902.jpg

Chà, son đỏ có thể cứu thế giới đó nha ^^.

Vậy nên, con gái à, lúc nào cũng phải đối xử tử tế với bản thân mình nhé! (chỉ đừng lợi dụng làm quá mà mua cả chục thỏi son, ngày nào cũng ăn mà không kịp hết 🙂 ) Các anh thì hãy cố gắng thi thoảng khen vợ/ người yêu mình đẹp, tặng cô ấy một món quà nhỏ, nấu một bữa cơm, dọn nhà… Con gái chắc không ai chê son hết :v . Lúc nào bí thì cứ tặng son là khoẻ hehe.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s