Định viết về Jon Klassen trước cơ mà có vài chuyện nên giới thiệu truyện này trước vậy :p.
Series về chú voi Elmer của tác giả David McKee này cũng là một trong những tác phẩm kinh điển, đã được NXB Đông A phát hành trọn bộ (mà hình như hết rồi, không thấy tái bản nữa. May hồi đó mình nhanh tay (ღ˘⌣˘ღ) ). Tập Elmer và cầu vồng là tập mình thích nhất.
Chuyện kể Elmer vốn là một chú voi đặc biệt, chú có rất nhiều màu sắc thay vì chỉ màu ghi xám thường thấy của loài voi. Một ngày kia sau một cơn mưa có một sự kiện buồn bã xảy ra: cầu vồng khóc lóc vì bị mất hết màu sắc của mình. Elmer quyết định lên đường tìm cách giúp đỡ cầu vồng. Trên đường đi tìm chân cầu vồng, Elmer đã gặp rất nhiều những người bạn trong rừng và ai cũng đi theo để giúp cậu.
Cuối cùng khi đến nơi, Elmer đã trao những màu sắc rực rỡ của mình cho cầu vồng. Cầu vồng đẹp lung linh trở lại. Và tất cả mọi người đều hết sức ngạc nhiên tại sao sau khi cho rồi mà màu sắc của Elmer vẫn còn nguyên. Và lời giải thích của Elmer là:
Some things you can give and give and not lose any. Things like happiness or love or my colours.
Có những thứ mà cậu có thể cho đi và cho đi mà vẫn không hề mất gì cả. Những thứ như là hạnh phúc, tình yêu hay những màu sắc của tớ.
Câu chuyện này có một bài học giáo dục hết sức rõ ràng, tuy nhiên đọc không cảm giác bị giáo điều vì nó đã được truyền tải qua một ý tứ rất bay bổng, rất đáng yêu là một chiếc cầu vồng bị mất hết màu sắc. Việc tìm kiếm được một ý tứ, một hình ảnh, một tình huống mâu thuẫn đặc biệt là một trong những điểm quan trọng nhất tạo nên sức thu hút, để lại ấn tượng sâu đậm của tác phẩm đồng thời tạo dựng phong cách cho tác giả.
Cầu vồng đánh mất màu sắc là một hình ảnh gợi nhiều sự tò mò, cũng như một con gấu đi chặt cây làm giấy để tham dự một cuộc thi phi máy bay giấy, hay một cô bé cất tim vào trong lọ cho an toàn, hay cái chết gặp gỡ làm bạn với một cô vịt…. Nếu một câu chuyện mà thiếu đi những tình tiết mâu thuẫn bất thường, hình ảnh kỳ lạ như thế này thì nó sẽ dễ trở nên nhàm chán, ít nhất là với gu đọc của mình. Cũng giống như phim hoạt hình, phim hoạt hình thú vị, đặc sắc phần nhiều cũng ở những chi tiết sáng tạo nhỏ nhỏ rải khắp phim, chứ nhiều khi câu chuyện cũng không quá mới và thông điệp thì quanh đi quẩn lại có mấy thứ vậy thôi :D.
Hôm nay tôi chọn viết về tác phẩm này thay vì giới thiệu Jon Klassen là vì vừa bắt gặp một sự việc rộ lên trên FB mấy hôm nay là một cô gái người Thái có nick Happy Polla sang thăm Việt Nam. Tôi không biết nên thương cảm cho cô gái này hay chửi cô ta ngu nữa. Có lẽ là cả hai. Nhưng điều tôi thấy tệ hại hơn nhan sắc và sự tự tin khá lố bịch của cô gái này là tính bày đàn thú vật của một bộ phận thanh niên Việt. Đánh vào sự ngây ngô của cô gái, họ kéo đàn kéo lũ lên fanpage của cô (tự tin phát sợ nhỉ, lập cả fanpage xếp loại “public figure”), hoặc là khen đểu, hoặc chửi bới bôi nhọ, và tởm hơn là kêu gọi dân Việt Nam điểm danh mà không thấy xấu hổ. Họ lấy việc chà đạp lên khiếm khuyết của người khác làm nguồn vui. Sau vài phút ở cái fanpage ấy, tôi không rõ cái gì làm tôi thấy buồn nôn hơn, hình ảnh cô gái thô kệch ưỡn ẹo chụp ảnh gợi tình hay những dòng chữ tiếng Việt nhan nhản át cả tiếng Thái.
Việc này tương tự như với vụ bé Nhật Nam (và vô số những trường hợp na ná khác). Ngày xưa có đọc được ở đâu đó có viết là người Việt chỉ đoàn kết khi có chiến tranh, ngày nay phải thêm cả đoàn kết khi hội đồng ném đá, vùi dập người khác nữa. Giống chó cậy gần nhà, rồi ỷ đông hiếp yếu.
Họ nhỏ mọn vậy hẳn không thể có nhiều màu sắc như Elmer, cái này chẳng nghi nghờ, tôi nghi ngờ việc liệu họ có khả năng nhận được màu sắc từ người khác như cầu vồng hay không? Mà liệu có Elmer nào hào phóng trao màu sắc cho họ không nữa? Thật là bi đát!
No comment. Chỉ là ngồi hóng bạn viết về Jon Klassen, my favourite author XD~ Thích nhất “This is not my hat” (ღ˘⌣˘ღ)
LikeLike
Ah, do hớn quá nên quên mất. Kết của “Elmer và cầu vồng” làm mình nghĩ tới “Extra Yarn” của Mac Barnett và Jon Klassen (illustrator). Truyện kể về cô bé có hộp len thần kỳ nhiều màu sắc. Cô đã đan áo cho tất cả mọi người, mọi loài vật hay mọi thứ trong ngôi làng của mình và biến thị trấn nhỏ bé ấy thành một nơi lấp lánh sắc màu giữa trời đông lạnh giá :’)
LikeLike
ừ tớ cũng có quyển đó :))) giờ tớ đang lụt việc quá nên chưa có thời gian viết giới thiệu nữa T ^ T lúc nào rảnh sẽ làm một bài về Jon Klassen ngay (cũng là tác giả yêu thích của tớ)
LikeLike