
Mình vừa mua cuốn này lúc chiều nay ở cửa hàng Kim Đồng, với giá 12k5 (giá bìa là 25k). và đọc nó trong hơn 2 tiếng đồng hồ.
Đôi lúc có những cuốn sách bị lãng quên, bị giảm giá hết cỡ, thiếu người để trân trọng chúng!
Đây là một trong những cuốn sách miêu tả về tâm lý trưởng thành dần của một đứa trẻ hay nhất mình từng đọc. và sự trưởng thành này cũng thấm đẫm sự đau đớn và bất lực.
Ngay cả khi kết thúc câu chuyện cũng không đem lại một cái hướng mở tươi sáng hơn cho nhân vật Tulip, chỉ là sự nhận thức, cảm thông sâu đậm hơn của Natalie.
Natalie từng chấp nhận chơi thân với Tulip, chịu bị cô lập, bị xa lánh chỉ để được ở gần với Tulip, rồi ngay cả nhẫn nhục chịu đựng làm con rối trong những trò đùa độc ác của Tulip. Rồi đến khi Natalie nhận ra tất cả những sự nhẫn tâm này, cô bé quyết tâm rũ bỏ chúng. Những tưởng sự rũ bỏ này sẽ xóa sạch những ký ức về một cô bạn thân cũ xấc láo, độc địa, cô đơn… nhưng không, tất cả những gì cuối cùng còn đọng lại trong Natalie là một cảm giác tội lỗi cay đắng.
Bởi Natalie nhận ra việc Tulip tự tay dìm chết những con mèo nhỏ, thay vì phải nghe những tiếng kêu thảm thiết, những tiếng cào móng lên cái thùng nước mà bố Tulip đã ném lũ mèo vào cho chúng chết dần chết mòn hàng giờ liền. Rằng Tulip đã dũng cảm hơn, tử tế hơn rất nhiều những con người đã luôn cảm thấy thương cảm cho chiếc ghế xe buýt Tulip rạch lên, cho cái tủ cô bé đá cho méo, cho một tòa lâu đài cô đốt bỏ…