Phim ma nên tôi đã xem suất chiếu muộn nhất, lúc 9h20. Đùa thôi, chẳng qua có mỗi suất đấy chiếu 2D nên bất đắc dĩ =)). Tôi không thích xem 3D, tôi bị đau đầu (và 3D vé đắt nữa huhu).
Nếu ai từng xem và yêu thích phim Coraline thì có lẽ cùng sẽ kỳ vọng và Paranorman như tôi :D. Phim được sản xuất bởi xưởng phim Laika, kết hợp với hãng Focus Features – chưa phải một tên tuổi đình đám trong lĩnh vực hoạt hình dạng như Pixar hay Disney, hay Dream works… Nhưng cá nhân tôi rất thích phim của họ, chúng có chất riêng, cả về tạo hình, kỹ thuật lẫn câu chuyện.
Paranorman là một bộ phim tương đối đơn giản, không nhiều chi tiết, nhiều nút thắt nhưng được dẫn dắt rất thông minh. Câu chuyện ngắn gọn và mạch lạc. Tuy nhiên, điểm đặc biệt ở đây là người xem không thể đoán được trước diễn biến của bộ phim. Muahahahahahahahhahahaha. Một câu chuyện bất ngờ, mới mẻ nhưng không phải kiểu gây shock mà là sự bất ngờ dễ chịu. Những chi tiết của phim được đưa ra và đều được sử dụng, giải quyết gọn ghẽ. Bộ phim này giản dị nhưng lại có nhiều chi tiết thú vị. Như chi tiết người canh giữ lời nguyền bằng cách đọc một câu truyện cổ tích bên mộ của “mụ phù thủy”, để khiến “mụ ấy” ngủ yên thêm một năm nữa. Hay như cô bé thông minh nhất lớp bị đóng vai “mụ phù thủy” trong vở kịch của trường làu bàu than thở tại sao những mụ phù thủy luôn có cái mũi to dài xấu xí và phải cười chổi. Đến cuối bộ phim thì đã có một lời giải đáp thỏa đáng cho câu hỏi ấy, hehe.
Nhân vật Norman không đặc sắc bằng Coraline, Coraline cá tính và đáng yêu hơn nhiều. Nhân vật Norman chỉ khá tròn trịa, hài lòng vừa đủ. Norman có giác quan thứ 6, nhìn được người chết và cậu bị xa lánh vì lý do ấy. Cậu nhóc cô đơn nhưng không thù hằn thế giới. Cậu bé chỉ buồn rầu cấp độ 5 trên 10, hhehehhehehe. Norman là một đứa trẻ hiền lành, hơi nhút nhát, đặc biệt thông minh và chín chắn hơn tuổi. Điểm đáng chú ý nữa là ở tình bạn của Norman và Neil, nó được bắt đầu, xây dựng và vun vén theo một cách cũng hết sức đáng yêu. Dịu dàng và chậm rãi.
Neil và Norman để ý đến nhau vì cùng cảnh ngộ đều bị bắt nạt ở trường. Nhưng Neil thì không buồn bã, sợ hãi vì bị bắt nạt, trái lại cậu nhóc lúc nào cũng lạc quan, vô tư, thậm chí hớn hở khoe danh sách bệnh tật mình mắc phải. Khi Neil làm quen, Norman nói “Tớ thích ở một mình“. Và Neil bảo “Tớ cũng vậy. Chúng ta hãy cùng làm việc đó đi“. Neil thấy mọi điều người khác cho là kỳ quặc ở Norman đều… hết sẩy và cực oách. Neil là một đứa trẻ dễ thương hết sức!
Bộ phim còn có rất nhiều tình huống hài hước. Hài một cách tự nhiên mà khiến mình cười haha thành tiếng được ấy. Lâu rồi tôi mới ngồi cười nhiều thế trong rạp.
Túm lại, đây là một bộ phim vừa vặn, rất hài lòng. thông điệp hay. Tạo hình đẹp, màu đẹp, âm thanh ổn (nhạc phim không hay bằng Coraline). Không sợ, chỉ có vài tình huống giật mình (nhưng có mấy chị ngồi bên co giật và hò hét như xem Ringu). Đủ tình cảm nhưng không bị sến hay có những đoạn thoại thuyết giáo. Chốt là đáng đồng tiền bát gạo!!!!