Vì dự án viết sách của tôi có đôi chút gián đoạn vì lý do sức khỏe (tôi không ngờ là mình yếu vậy đấy. Yếu mà vẫn còn cố ngồi lạch cạnh gõ máy tính =”=) nên tôi sẽ tạm lấp bằng những bài viết ngắn ngắn về cảm nhận của tôi sau khi xem phim. Không phải phân tích, bình luận gì chuyên môn hết, chỉ là cảm giác của tôi thôi. Hehe. Dù gì tôi cũng chẳng đủ kiến thức mà phân tích phim. Mở đầu là một bộ phim Pháp – Amélie.
Amelie, Amelie, ôi tôi yêu em! Tôi yêu em, tôi yêu em!
Xương em đâu phải bằng pha lê. Vậy nên em cứ huých thật mạnh vào cuộc đời, em nhé! Mở tung cánh cửa ra và người em yêu đã chờ ngay đó.
Em làm tôi nhớ những thói quen vô nghĩa và có phần kỳ quặc của tôi trước kia. Tuổi thơ của tôi ko cô đơn như em, nhưng tôi thích thú với những khoảng thời gian tôi được ở một mình. Tôi cũng thích nhìn ngắm em mút những quả dâu tây đỏ mọng trên những ngón tay. Ngon em nhỉ!
Em đứng trên nóc của những tòa nhà cao ngất. Thu hết thành phố vào trong tầm mắt và hỏi những câu hỏi ngô nghê. “Có bao nhiêu đôi đang giao cấu lúc này?” 
. Tại sao em biết là có 15 đôi nhỉ? Tôi thì tôi chả quan tâm đến số lượng, tôi chỉ cần biết chất lượng ra sao thôi
. Tôi từng đi trên đường đến trường và thầm nghĩ nếu bây giờ có mảnh thiên thạch rơi vào giữa sân trường tôi, sẽ có một cái hố to chừng nào, trường sẽ sập tan tành và học sinh chạy tan tác ra sao. Tôi biết tôi thật là dã man khi tưởng tượng ra cái thảm cảnh đấy, nhưng mà còn tồi tệ hơn khi mà tôi thấy… thích thú với nó
. Sau khi “vui vẻ” chán chê với mảnh thiên thạch, tôi bắt đầu quay ra chào các bạn thú bông được treo lủng lẳng trên cặp lũ học sinh (thời đấy có cái mốt đeo thú bông vào cặp)….




Em thích lăng những hòn sỏi cho chúng nhảy lon ton trên mặt nước. Tôi thích ngửa cổ nhìn đám lá cây xâm chiếm mảnh trời xanh. Tôi là đứa đi xe đạp… mặt lật lên giời
(may số chưa tận
).


Tôi thích cảm giác tim em lỡ một nhịp đập khi thấy chàng trai em sẽ yêu và sẽ yêu em… chổng mông lên nhặt mấy tấm ảnh bị xé rách. Vì mỗi lúc tim gan thiếu vài nhịp có nghĩa là chúng ta đang có nhu cầu lấy cái gì đấy khác để lấp vào cho nó đủ.
Bởi thế chúng ta mới cần nhau
. Tôi thích cách em chọn người đàn ông của em. Em biết điều đó ngay khi em nhìn thấy anh. Anh chưa biết, và chuyến hành trình của em là khiến cho anh nhận ra anh cũng có những cảm nhận giống như em
.


Tôi thích cách em nhìn nhận mọi thứ nhỏ nhặt của thế giới xung quanh em. Cách anh bạn bán rau… hô hấp hà hơi cho đám củ cải, một cách kiên nhẫn và tận tâm. Đối với em, anh là một chàng trai yêu nghề. Yêu rau củ. Có một người đàn ông bình thường, một người phụ nữ bình thường, và em chỉ cần đổ thêm chút dầu vào lửa giữa bọn họ.
Em mang lại một chút thay đổi, một chút tý ty nói dối, một chút ko in ít phép màu và rất nhiều, rất nhiều hạnh phúc ♥♥♥.